Những Vần Thơ Dễ Thương
Mây mùa hè trôi trôi.
Trời mùa hè xanh thẳm.
Như tình anh êm lành.
Trên mặt sông thơm nắng.
Những ngày anh xa vắng.
Em làm gì em ơi.
Ðây hồn anh muôn nơi.
Là hình em trong đó.
Em là bông phượng đỏ
Trong ô cửa học trò.
Mỗi giờ anh ra ngõ.
Thấy đỏ trời hoa em.
Ngày xưa khi còn nhỏ.
Anh đã yêu Phượng rồi.
Nay em là Phượng đỏ.
Anh yêu hoài không thôi.
Con trai thiếu tánh thật thà.
Nói 2 ra 4, nói gà ra heo.
Mấy anh cái lưỡi dẻo queo .
Rất là lắc léo tin theo chết liền.
Con trai giả bộ ngoan hiền.
Thật ra tâm tánh khá "phiền" đấy nghen.
Tưởng mình là xã hội đen.
Gặp chuyện là cứ giở trò "vũ phu".
Có ngày thiên hạ sẽ "sue".
Cho chừa cái tật "vũ phu" ấy mà.
Con trai nói đến thiệt là.
Nhức đầu, nhức óc, thấy mà thương tâm.
Cho dù tìm đến trăm năm.
Vẫn không kiếm được chàng trai thập toàn.
Tránh xa những vị "dzê xòm".
Ðừng tin lời lẽ mấy chàng trai kia.
Ðường phèn, đường hóa học cũng đừng care.
Anh dùng đối phó mấy con ruồi kia đi!.
Con trai...xí.....
Emđđi